Theo tập tục của Thần đạo Shinto, để giữ cho thành Edo “thuần khiết về mặt lễ nghi”, những hoạt động bị xem là “ô uế” như giết mổ, thuộc da hay hành hình phạm nhân phải được thực hiện ở ngoại ô thành phố. Các nhà tù và pháp trường cũng thường được quy hoạch với lối vào và lối ra nằm ở các “hướng cát” - nơi có vị trí phong thủy tốt lành để ngăn không cho các “tà khí” bên trong nhà tù thoát ra ngoài và “làm ô uế” thành phố.
Thế nhưng, nhà tù Tenmacho lại nằm ngay trung tâm thành Edo, vùng Nihonbashi, vốn là khu buôn bán phồn thịnh bậc nhất đương thời. Không chỉ vậy, quanh thành Edo còn có hai pháp trường nổi tiếng khác là Suzugamori và Kozukappara – nằm trong số những địa điểm “ma ám” nổi tiếng ở thành phố Tokyo ngày nay.
Điều này như một lời nhắc nhở với những người ra vào thành về quyền lực tuyệt đối của Shogun. Với chính quyền Mạc phủ Tokugawa, sự hiện diện hữu hình của “công lý” là cách hiệu quả nhất để duy trì trật tự xã hội. Cũng giống như việc dựng cột chém ở quảng trường châu Âu thời Trung cổ, sự tồn tại của nhà tù Tenmacho tại Nihonbashi như một thông điệp răn đe rõ ràng: pháp luật luôn hiện diện và không ai được phép làm trái.
Được đưa vào sử dụng từ 1613 - 1875, Tenmacho có diện tích trải rộng hơn 8.700 m2, là nơi giam giữ từ vài trăm đến một ngàn tù nhân. Nơi đây được bao quanh bởi tường thành cao và những hào nước rộng, gồm nhiều dãy nhà giam không có cửa sổ, pháp trường, phòng tra khảo, các phòng giam biệt lập và khu vực quản lý. Một trong những cổng chính có tên là “Fujomon - 不浄門” - nghĩa là “cổng bất tịnh”, ám chỉ rằng khi bước qua khỏi cánh cổng này, thứ đang chờ đợi bạn phía trước là một nơi uế tạp và hỗn loạn tựa địa ngục.
Không có cửa sổ, ánh sáng tự nhiên hầu như không len lỏi được vào bên trong các phòng giam. Không khí ẩm ướt, mùi phân, nước tiểu, mồ hôi và vết thương mưng mủ lẫn với nhau thành một mùi hôi đặc quánh. Thức ăn dành cho tù nhân thường chỉ gồm cơm gạo đỏ cứng và canh miso, hai bữa một ngày (những nữ tù nhân được ăn ba bữa).
Những tù nhân ở tầng lớp thấp thường được nhốt chung trong một phòng giam vài chục người, không được chăm sóc y tế, và phải sống chung với mùi hôi thối nồng nặc từ nhà tiêu công cộng hay những xác chết chưa được xử lý. Những người bị thương hoặc mắc bệnh gần như không được chữa trị, vì vậy kể cả khi không phải chịu án tử hình, đa số tù nhân ở đây thường chết do bệnh tật.
Khi vừa bước vào ngục, những tù nhân mới tại Tenmacho sẽ trải qua một “nghi thức chào đón” bằng những trận đòn nhưng không đánh vào chỗ hiểm. Sau đó, họ sẽ được hỏi rằng liệu họ có “inochi no tsuru” (命の蔓, nghĩa đen là “dây leo sinh mệnh”) - một cách ẩn dụ để biết rằng họ có tiền hay người thân bên ngoài có thể gửi tiền giúp họ không. Nếu câu trả lời là “không”, những trận đòn sẽ tiếp tục.
Có nhiều tầng lớp bị giam giữ ở Tenmacho, bao gồm cả samurai, nhà sư hay thường dân. Vì vậy, tù nhân nơi đây không được đối xử bình đẳng mà sẽ có chế độ phân tầng theo giai cấp xã hội.
Các khu vực Agari-zashiki và Agariya là những phòng giam tương đối sạch sẽ, sáng sủa, có chiếu tatami và có thể có cả người hầu phục vụ - miễn là tù nhân có tiền chi trả. Nơi đây giam giữ các chư hầu của Shogun, những người thuộc tầng lớp samurai, quan lại quý tộc, các nhà sư, giáo sĩ Thần đạo hay các tù nhân chính trị.
Ngược lại, thường dân sẽ bị nhốt chung ở khu vực Dai và Niken trong những phòng giam chật chội, ẩm thấp. Các tù nhân nữ sẽ bị giam giữ ở khu vực Ageya ở phía Tây. Tù nhân ở những khu này không có quyền đòi hỏi thức ăn hay điều kiện sinh hoạt tử tế. Nhiều người bị bắt khi chỉ là đối tượng bị tình nghi nhưng vẫn phải chịu tra khảo tàn bạo.
Trong nhà tù, còn có một tầng lớp đặc biệt gọi là ronanushi (牢名主) - những tù nhân kỳ cựu được trao quyền quản lý các tù nhân khác. Ronanushi có thể quản lý việc phân chia khẩu phần ăn, chỗ ngủ, và cả việc báo cáo hành vi vi phạm nội quy cho quản ngục. Họ thường trở thành “tay sai” của cai ngục, lợi dụng vị thế để tra tấn, cưỡng ép và thậm chí giết hại tù nhân yếu thế hơn. Nếu một tù nhân chết trong tù vì bị đánh đập, cai ngục thường ghi nhận nguyên nhân là “chết vì bệnh”.
Tenmacho không chỉ là nơi giam giữ mà còn là một trong 3 pháp trường lớn nhất của Edo. Buổi hành hình sẽ diễn ra công khai tại sân lớn của nhà tù, ngay trước mắt các tù nhân khác. Hình thức phổ biến nhất là chém đầu, nhưng cũng có những hình thức thi hành án khác như thiêu sống, đóng đinh, treo cổ hoặc xử giảo (thắt cổ). Một số samurai có thể được phép thực hiện seppuku - nghi thức mổ bụng tự sát của võ sĩ thời xưa.
Nhiều nhân vật nổi tiếng từng bị giam giữ tại Tenmacho. Một trong số đó là Yoshida Shoin - nhà tư tưởng, nhà cải cách có ảnh hưởng lớn đến phong trào Duy Tân Minh Trị. Ông bị bắt vì âm mưu lật đổ chính quyền Mạc phủ và bị hành hình tại đây vào năm 1859.
Khi số lượng tù nhân tại Tenmacho bắt đầu tăng lên, nơi đây sẽ diễn ra các cuộc “thanh trừng nội bộ” để nhà ngục không bị quá tải. Những tù nhân được xem là “không có giá trị” như những kẻ lang thang hay không có nhà cửa và nghề nghiệp ổn định sẽ trở thành mục tiêu. Ngoài ra, những tù nhân từng là cảnh sát, những người không có tiền đút lót cho các ronanushi cũng là mục tiêu bị thanh trừng để giải tỏa sức chứa.
Vì các tù nhân không có vũ khí, đối tượng mục tiêu thường bị siết cổ, hoặc bị đánh đến chết bằng tay không hay bất cứ vật nặng nào có thể tìm thấy. Những thi thể sẽ được chuyển đến các “trạm y tế” và các y sĩ sẽ ghi lại nguyên nhân tử vong là do “bệnh tật”.
Người ta ước tính rằng có đến 200.000 tù nhân đã chết ở Tenmacho bởi hành hình, bệnh tật hoặc các cuộc thanh trừng. Sau cuộc Duy Tân Minh Trị, hệ thống pháp luật Nhật Bản được cải cách theo mô hình phương Tây. Nhà tù Tenmacho bị dỡ bỏ vào cuối thế kỷ 19, nhường chỗ cho các công trình hiện đại. Tuy nhiên, một phần tàn tích nền móng và tường đá vẫn còn lại đến ngày nay.
Hiện tại, khu đất xưa kia của nhà tù Tenmacho trở thành Công viên Jisshi (Jisshi Koen) - một không gian xanh giữa khu đô thị sầm uất. Người dân địa phương vẫn thường đến công viên để thư giãn trên những chiếc ghế đá dưới tán cây xanh mướt. Những tàn tích của bức tường đá vẫn còn đó, giếng nước cổ dùng để rửa đầu tử tù vẫn còn hiện diện. Tại nơi từng là pháp trường của nhà tù Tenmacho, một ngôi chùa tên Daianrakuji đã được xây dựng để xoa dịu linh hồn của các tù nhân mất mạng trong nhà giam.