Một số tội ác có thể được ngăn chặn, số khác thì không. Yukio Yamaji, người đã đánh chết mẹ mình một cách dã man bằng gậy bóng chày, tiếp tục trở thành kẻ giết người hàng loạt bởi nhận định sai lầm của những người hành pháp.
Yukio Yamaji sinh ngày 21/08/1983, lớn lên ở thành phố Yamaguchi, Nhật Bản và là con một. Cha qua đời vì bệnh xơ gan do nghiện rượu khi Yamaji mới học tiểu học, còn mẹ làm nhân viên cửa hàng. Gia đình không khá giả về tài chính nên cái chết của người trụ cột đã ảnh hưởng nặng nề đến cả mẹ và Yamaji.
Yukio Yamaji cũng không phải là một học sinh giỏi. Hắn thường thu mình lại, hiếm khi nói chuyện với các học sinh khác, đặc biệt là các bạn nữ, nhưng lại nổi tiếng vì những hành động chống đối của mình. Có lần hắn còn đập vỡ cửa sổ ở trường, vắng nhà thường xuyên và sau khi tốt nghiệp cấp 2, Yamaji quyết định bỏ học và nhận công việc giao báo quanh thị trấn.
Trong thời gian này, Yamaji có hẹn hò với một người phụ nữ lớn tuổi sau khi vô tình gặp ở cửa hàng đồ chơi. Sau một thời gian, cô gái nhận thấy khoảng cách về tuổi tác khi cô đang ở độ tuổi 20 còn Yamaji thì chỉ là trẻ vị thành niên, nên đã đề nghị chia tay nhưng Yamaji vẫn níu kéo. Cùng lúc đó, mẹ của Yamaji biết về mối quan hệ này và đã gọi điện thoại cho cô gái, điều này khiến Yamaji tức giận.
Vào ngày 16/07/2000, khi Yamaji 16 tuổi, hắn ta đã cầm một cây gậy bóng chày và đánh mẹ mình, đồng thời làm vỡ một số kính. Ở những cú đánh đầu tiên, mẹ của Yamaji vẫn còn sống, bà cố bám trụ và đi qua những mảnh thủy tinh để trốn thoát. Tuy nhiên, Yamaji tiếp tục ra tay liên tiếp, nhiều đến nỗi không thể nhớ rằng việc này kéo dài bao lâu, theo như lời khai với cảnh sát. Cuối cùng, bà tử vong do bị đánh dã man, nhiều xương sườn bị gãy và khuôn mặt biến dạng đến nỗi khó có thể nhận ra.
Vài ngày sau khi sát hại mẹ mình, Yamaji mời bạn gái ăn trưa. Sau đó, hắn tự thú với cảnh sát và được chuyển đến tòa án gia đình và người chưa thành niên, tại đây hắn khai động cơ giết mẹ của mình là vì bà tiêu xài hoang phí, nợ nần chồng chất và đỉnh điểm là liên lạc với bạn gái hắn yêu cầu chấm dứt mối quan hệ.
Dựa trên hoàn cảnh sống của Yamaji, bao gồm cả cái chết của người cha và thực tế là họ gặp khó khăn về tài chính, đồng thời tòa án cho rằng Yamaji ban đầu không lên kế hoạch giết người và là đối tượng “có thể cải tạo” nên đã gửi hắn ta đến một trung tâm giáo dưỡng dành cho trẻ vị thành niên ở Okayama.
Tại đây, Yamaji đã đạt được một số bằng cấp, bao gồm cả những bằng cấp về kỹ thuật hàn và vật liệu nguy hiểm. Yamaji cũng đã trải qua một số bài kiểm tra tâm lý cho thấy rằng hắn mắc chứng rối loạn phát triển khiến không thể hình thành các mối quan hệ lâu dài. Sau 3 năm, hắn được ân xá vào năm 2003.
Không lâu trước khi được trả tự do, Yamaji nói với luật sư của mình - Shingo Uchiyama, rằng hắn ta rất tiếc vì đã giết mẹ mình, nhưng đây là điều “không thể tránh được...”.
Sau khi Yamaji được thả, hắn đến thăm bà của mình, bà đề nghị hắn đến thăm mộ mẹ nhưng bị từ chối. Hắn chuyển đến thành phố khác và tìm được công việc tại tiệm Pachinko. Đôi lúc Yamaji trở về quê hương vào những ngày nghỉ để tìm kiếm người bạn gái ngày xưa nhưng không thể tìm thấy. Tuy vậy, hắn lại liên tục bị cáo buộc ăn cắp tiền từ nhiều tiệm Pachinko khác nhau.
Yamaji kết giao với một số thành phần bất hảo ở Pachinko, bọn họ cùng nhau đi khắp Nhật Bản và ghé thăm câu lạc bộ tiếp viên (nơi những người đàn ông đến sau giờ làm và được những cô gái xinh đẹp tiếp rượu). Tuy nhiên, vì quá nhút nhát trong việc giao tiếp với phụ nữ, khó khăn trong công việc và kết giao với những người không phải là bạn thật sự, đã khiến sự thất vọng, chán chường và tự ti của Yamaji tăng lên.
Sau khi chuyển chỗ ở và sinh sống trong một khu chung cư ở Osaka, Yamaji đã gặp hai chị em tên là Asuka và Chihiro Uehara, hàng xóm tại khu chung cư này. Yamaji nhanh chóng bị vẻ đẹp của họ thu hút, đặc biệt là với Asuka vì cô có nét giống với người phụ nữ mà hắn từng hẹn hò.
Hắn ta quyết định theo dõi để tìm ra nơi Asuka làm việc. Ngày 16/11, để chắc rằng không có ai sống trong căn hộ cùng với hai chị em nhà Uehara, Yamaji quyết định đột nhập.
Hôm sau khi Asuka trở về, Yamaji đã chờ sẵn bên trong căn hộ và tấn công cô ấy, hắn cũng làm điều tương tự với Chihiro. Sử dụng con dao, hắn đâm vào mặt và ngực của hai cô gái rồi tấn công tình dục họ và giải thích rằng thấy kích thích và sảng khoái khi làm điều này.
Sau khi thực hiện tội ác, hắn ta hút thuốc trên ban công, lấy trộm 5000 yên và phóng hỏa căn phòng. Lính cứu hỏa tìm thấy xác hai chị em trong căn hộ và một cuộc điều tra giết người bắt đầu. Sự nghi ngờ nhanh chóng rơi vào Yamaji, người sống trong cùng khu chung cư. Nhanh chóng, vào ngày 05/12, Yamaji bị đưa đến để thẩm vấn và hắn ta thú nhận đã cưỡng hiếp và giết chết cả hai cô gái.
Trong lời khai với cảnh sát, Yamaji nói: “Lý do tôi giết họ là vì tôi lại có thể cảm nhận được niềm vui tương tự như lần giết mẹ trước đây. Vì vậy tôi quyết định thực hiện một lần nữa, mục tiêu có thế là bất cứ ai. Tôi muốn nhìn thấy máu!”
Kể cả khi đối mặt với luật pháp, Yamaji vẫn không ngại ngần che giấu bản tính của mình. Hắn sẵn sàng nói chuyện với cảnh sát và công tố viên vì công tố viên là một phụ nữ xinh đẹp, sẵn sàng giải thích về vụ hãm hiếp, giết người và động cơ của mình. Hắn ta cũng nói với họ nơi giấu vị trí hung khí là trong sân của một ngôi đền.
Sau khi bị bắt, Yamaji bị phía công tố buộc tội là thủ phạm của hai vụ giết người. Tuy nhiên, luật sư bào chữa cho Yamaji đã cố lập luận rằng hắn ta không thể phân biệt đúng sai khi phạm tội và đặt ra câu hỏi liệu hắn có đủ thẩm quyền để hầu tòa hay không. Họ yêu cầu Yamaji trải qua một cuộc đánh giá tâm thần cũng như các bài kiểm tra khác.
Luật sư bào chữa cho Yamaji thông báo với tòa án rằng Yamaji đã được chẩn đoán mắc Hội chứng Asperger (một dạng của bệnh tự kỷ) và cho rằng hắn không thích hợp để hầu tòa. Tuy nhiên, thẩm phán đã đứng về phía các công tố viên và cho rằng Yamaji có đủ năng lực và phải hầu tòa.
Trong phần khai mạc phiên tòa đầu tiên của Yamaji, các công tố viên công bố những bằng chứng cho thấy sau khi được thả khỏi trường cải tạo trẻ vị thành niên, hắn ta đã di chuyển từ nơi này sang nơi khác và lấy trộm tiền từ các tiệm Pachinko. Các công tố viên lập luận rằng Yamaji đã có ý định trốn cảnh sát và sống bằng số tiền mà hắn ta lấy trộm của hai chị em nhà Uehara.
Đến tháng 05/2006, Yamaji đã nhận tội tại Tòa án quận Osaka về tội giết hai chị em. Bây giờ, việc quyết định bản án của anh ta là tùy thuộc vào thẩm phán. Theo Yamaji suy đoán mình sẽ bị kết án tử hình: “Rõ ràng là tôi sẽ bị kết án tử hình… Tôi không sợ chết”. Luật sư bào chữa cho hắn ta cũng nói thêm: “Yamaji không muốn sống và cảm xúc của anh ta cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác. Có lẽ đến cuối đời, anh ta cũng sẽ không cảm thấy hối hận hay sám hối từ tận đáy lòng”.
Thẩm phán sau đó đã kết án tử hình Yamaji vì tội ác của mình: “Bị cáo đã trở thành quỷ khi giết người... Các nạn nhân phải sống trong những phút giây sợ hãi và đau đớn không thể tưởng tượng được. Việc đưa ra mức án tử hình là điều không thể thay đổi”. Theo thẩm phán, một trong những lý do đằng sau bản án này là vì Yamaji đã không có thái độ “kiểm điểm về hành vi phạm tội của mình”.
Vào năm 2009, Yamaji bị thi hành án tử khi 25 tuổi, bị treo cổ cùng với hai sát nhân khác. Tính đến thời điểm đó, hắn ta là người trẻ nhất bị hành quyết kể từ năm 1972.
Có vẻ như Yamaji chỉ tồn tại chứ không sống một cuộc đời thật sự. Hắn đã mất hết ý chí sống và cảm thấy rằng mình sẽ không bao giờ được phục hồi. Không xin lỗi, không tỏ ra hối hận, hay thậm chí có vẻ như muốn có một cơ hội khác trong đời, hành động và lời nói của Yamaji trước tòa cho thấy rõ rằng rằng đang cố tình đưa ra án tử cho mình. Quá trình lớn lên, cái chết của người cha, thái độ của người mẹ và sự mất mát của người phụ nữ Yamaji yêu... đã ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành động của hắn.
Cuộc đời của Yamaji là một trong những ví dụ điển hình cho nhiều trường hợp khác ngoài xã hội, bắt nguồn từ việc thiếu hỗ trợ và quan tâm cho những người mắc bệnh tâm lý, đặc biệt là những người không dư dả về tài chính. Ngay cả ở Nhật Bản, một quốc gia hiện đại hóa và giàu có, một số người vẫn sống trong cảnh nghèo đói và không thể nhận được sự hỗ trợ về tài chính cũng như tinh thần mà họ cần.
Nếu có một số hệ thống sau khi cha của Yamaji qua đời, có thể giúp hỗ trợ người mẹ và cậu con trai, có lẽ Yamaji đã không giết mẹ mình. Nếu nhà trường chú ý đến hành vi của Yamaji hoặc chính phủ đã can thiệp khi Yamaji không đi học cấp ba, Yamaji có thể sống một cuộc sống bình thường.
Kể cả sau việc phạm tội đầu tiên, thay vì nhận được sự giúp đỡ từ các chuyên gia sức khỏe tâm thần, hắn bị thả ra đường để tự bảo vệ mình. Tan vỡ, đơn độc và không có ai giúp kiểm soát sự thôi thúc cũng như bệnh tâm thần khiến Yamaji cướp đi nhiều sinh mạng hơn. Nếu có ai đó can thiệp, cậu bé này có thể đã trở thành một người đàn ông được cải tạo và phục hồi. Thay vào đó, hắn ta trở thành một trong những kẻ giết người hàng loạt trẻ nhất trong lịch sử Nhật Bản bị xử tử.