Thỏa thuận - Truyện ngắn Shinichi Hoshi
Hoàng Long dịch từ nguyên tác Nhật ngữ
Oct 4, 2019
Minh họa: Chris Liverani @unsplash
Tôi là ác quỷ. Khi đang âm thầm chuẩn bị dụng cụ cho bữa tiệc nướng barbecue bên ngọn lửa địa ngục hừng hực thì bị Ma Vương bắt gặp.
“Này, ngươi bớt lười đi. Suốt ngày toàn ăn với uống, chẳng mang được ai về cả. Mau mau lên mặt đất kiếm vài mạng về đây”
Làm thôi, làm thôi. Mệnh lệnh cấp trên sao mà cãi được. Tôi biến lên mặt đất, đứng thờ thẫn ven đường tàu thì nhìn thấy một gã thanh niên. Thật vừa đẹp. Chắc chắn định lao vào tàu lửa đây mà. Tôi bèn cất tiếng.
“Này, đợt chút đã”
“Thôi, đừng ngăn tôi lại làm gì. Người ngăn lại tấm lòng thì tốt đó nhưng nào có cho tôi tiền đâu. Thói đời bạc bẽo. Tiền hết thì đời tan. Thế nào, ông cũng nói như thế đúng không?”
Tuyệt vời. Đúng chuẩn của tôi. Nếu gặp phải kẻ không mở miệng rủa nguyền xã hội thì phiền hà cho tôi lắm.
“Rất hợp lý. Nhất định cậu phải sống tiếp để phục thù cái xã hội này đi. Không cần phải nói, tôi sẽ giúp cậu mà”
“Nói dễ nghe nhỉ. Nhưng mà đời này đâu có gì miễn phí chứ”
“Chỉ cần lúc chết, cậu trao linh hồn cho tôi là được mà…”
“Ha ha ha, tôi không biết rằng thứ đó cũng có giá trị đảm bảo đấy. Chơi luôn”
“Vậy thì ta thỏa thuận rồi nhé”
Nói rồi tôi đưa gã đến tiệm pachinko(*).
“Tuyệt vời. Như mơ vậy. Đúng ông là ác quỷ thật rồi. Nếu thế khi chết tôi phải xuống địa ngục thật à? Ghê lắm. Thôi, tôi hủy bỏ giao ước đây”
“Làm sao mà được chứ? Ha ha ha…”
Mọi chuyện tốt đẹp cả. Gã ta liên tục thắng trong các trò cờ bạc. Thế nhưng có vẻ vì cảm giác bất an sợ phải xuống địa ngục nên tiêu tiền vô tội vạ. Cùng với điều đó, thói xấu sẽ tràn lan và khách hàng của chúng tôi sẽ càng ngày càng nhiều thêm nữa.
Để nâng cao năng suất, tôi thỏa thuận với thêm một gã nữa. Gieo trồng gấp đôi thì gặt hái cũng sẽ bội phần. Tôi mỉm cười quay trở xuống địa ngục thì nghe tiếng gọi.
“Này, ác quỷ. Đến đây chút nào”
Thế là tôi phải trở lên mặt đất, thấy hai gã mà tôi đã thỏa thuận đang đứng cùng nhau.
“Ái chà, sao mà trùng hợp vậy. Nhưng như tôi đã nói trước rồi đấy, không thể rút khỏi giao kèo được đâu”
Tôi phân trần thế nhưng hai gã kia lại nói.
“Không phải rút giao kèo. Giờ hai chúng tôi sẽ chơi bài với nhau. Không biết thế nào đây nhỉ? Ông ra đứng đó mà xem”
“Khoan, khoan đã. Nếu làm như thế thì uy tín của ác quỷ sẽ bị ảnh hưởng đấy. Hãy thương tình mà bỏ giúp tôi đi. Làm gì tôi cũng làm mà…”
“Thế à? Vậy thì thay vào đó, hãy cho bọn tôi tiếp tục thắng bạc như vừa rồi và khi chết phải dẫn chúng tôi lên thiên đường đấy nhé. Đừng làm vẻ mặt bất mãn như vậy. Chúng tôi đã reo rắc thói xấu hư hỏng khắp nơi rồi nên người ta sẽ ùn ùn kéo đến địa ngục cho mà xem”
Cho dù hai gã có nói gì đi nữa thì tôi cũng đành phải chấp nhận thôi. Thiệt tình, dạo này mấy gã thỏa thuận dần dần lươn lẹo gian tà quá. Nếu tôi là người chắc tôi sẽ nổi giận lôi đình mà mắng rằng “cái lũ ác quỷ này” chăng?
(*) パチンコ: trò chơi bắn bi sắt ăn tiền rất phổ biến ở Nhật Bản.
Hoàng Long dịch từ nguyên tác Nhật ngữ/ kilala.vn