Thời kỳ Heian (794 - 1185)
Thời kỳ Heian là thời kỳ chứng kiến sự phát triển rực rỡ của nghệ thuật và văn hóa ở Nhật Bản. Vào năm 894, người Nhật đã chính thức tạo ra một bộ Kimono cho riêng mình. Trang phục của những phụ nữ quý tộc thời này được gọi là Junihitoe, gồm 12 lớp áo và nặng đến 20kg. Họ thường mặc vào các dịp lễ Tết hoặc trong các bữa tiệc quan trọng. Để hoàn thiện vẻ ngoài, phụ nữ cũng để tóc dài nhất có thể và cạo bớt lông mày.
Trang phục dành cho nam giới thì đơn giản hơn. Thường là màu đen hoặc màu tối. Trong quá khứ người ta thường in gia huy lên để biểu trưng cho gia tộc của mình.
Thời kỳ Edo (1603 - 1868)
Trong lịch sử phát triển Kimono, đây là thời kỳ có nhiều thay đổi lịch sử. Chính quyền quân sự của Mạc phủ Tokugawa lên nắm quyền, Nhật Bản bước vào thời kỳ bình định kéo dài 250 năm. Trong thời kỳ này, Nhật Bản bị chia cắt ra thành nhiều vùng đất phong kiến do các lãnh chúa thống trị.
Các Samurai trở thành trợ thủ đắc lực cho các lãnh chúa phong kiến, đòi hỏi trang phục của họ phải chỉnh tề hơn. Vì vậy, Kimono - trang phục thời Edo lúc bấy giờ - đã được nâng tầm thành một loại hình nghệ thuật, được mặc để thể hiện quyền lực và địa vị của chủ nhân.
Bộ trang phục của các Samurai sẽ gồm có 3 phần chính, đó là Kimono, một loại quần ống rộng gọi là Hakama thuận tiện cho di chuyển và một kiểu áo khoác gọi là Kamishimo, được làm từ vải lanh, sao đó được hồ cứng lại để nổi bật phần vai.
Bên cạnh đó, các diễn viên kịch Kabuki đóng một vai trò quan trọng trong thời trang thời kỳ Edo, các thiết kế và họa tiết thêu dệt thường được lấy cảm hứng từ trang phục của những nghệ nhân kịch nổi tiếng.
Sự ra đời của thắt lưng Obi cũng khiến Kimono có nhiều thay đổi lớn. Nó không chỉ tạo nên sự gọn gàng mà còn mang đến nét thẩm mỹ riêng, tôn thêm nét đẹp cho người mặc chúng. Để tạo nên một chiếc đai Obi cũng cầu kỳ không kém Kimono. Kiểu “Taiko” giống hình trụ ngang như hình cái trống. Đây là kiểu truyền thống nhất ưa chuộng cho các quý bà. Trong khi đó, kiểu “Fukura suzume” giống như hình con chim sẻ thường dành cho các thiếu nữ.
Thời kỳ Meiji (1868 - 1912)
Sự xuất hiện của trang phục phương Tây trong triều đại Minh Trị (1868 - 1912) đánh dấu bước chuyển mình quan trọng trong lịch sử thời trang Nhật Bản.
Thậm chí trong Hoàng cung, lệnh mặc trang phục phương Tây cũng được ban hành vào năm 1872 đối với nam giới và vào năm 1886 đối với phụ nữ. Hoàng đế, hoàng hậu, các quan thần sẽ là những người tiên phong trong việc mặc trang phục và để kiểu tóc giống phương Tây khi tham gia các buổi triều nghi.
Tuy trang phục theo phong cách phương Tây được sử dụng rộng rãi, nhưng phần lớn người Nhật vẫn mặc Kimono. Sự pha trộn giữa hiện đại và truyền thống này có thể được nhìn thấy trong bức ảnh của Hoàng gia. Có thể thấy, những người đàn ông mặc trang phục kiểu phương Tây trong khi một số trẻ em vẫn mặc trang phục truyền thống.
Thời kỳ Taisho (1912 - 1926)
Đây là thời kỳ đầu trong sự phát triển của các phương tiện truyền thông đại chúng như phát thanh, tạp chí, điện ảnh,... Điều này đã truyền cảm hứng cho những phong cách thời trang mới mẻ. Đây cũng là thời kỳ trang phục thời Taisho thịnh hành và phát triển mạnh mẽ.
Văn hóa phương Tây và phương Đông bắt đầu giao thoa các xu hướng với nhau và đến cuối những năm 1920, phụ nữ Nhật ưa chuộng phong cách Kimono xếp nếp dọc được mặc với áo choàng và các phụ kiện đi kèm như mũ, găng tay, dù và túi xách. Trong khi đó, nam giới ngày càng quen với việc mặc áo choàng và vest.
Tuy nhiên, phần lớn trang phục thời Taisho của phụ nữ Nhật trưởng thành vẫn ưa chuộng trang phục truyền thống nhưng đã bắt đầu cho con cái họ mặc áo sơ mi, quần và váy.
Thời kỳ Showa (1926 - 1989)
Đây là giai đoạn Nhật Bản tham gia thế chiến thứ II và trong giai đoạn phục hồi kinh tế sau chiến tranh. Thời trang phương Tây bắt đầu trở thành tiêu chuẩn ở Nhật Bản, Kimono giờ đây chủ yếu dành cho những dịp đặc biệt.
Những bộ com-lê dần trở thành trang phục chuẩn mực dành cho giới nhân viên văn phòng, phụ nữ Nhật cũng bắt đầu mặc trang phục phương Tây trong sinh hoạt hằng ngày.
Phải mất gần một thế kỷ thì thời trang phương Tây mới hoàn toàn thâm nhập vào nền văn hóa Nhật Bản và được người dân chấp nhận.
Thời kỳ Hensei (1989 - 2019)
Trong thời kỳ Heisei, sự phát triển của các phương tiện truyền thông mới cho phép mọi người theo kịp các nhiều xu hướng theo sở thích riêng của họ.
Giới trẻ Nhật Bản được tiếp thu trong nền giáo dục phương Tây hiện đại nhưng vẫn đề cao những giá trị truyền thống dân tộc. Với sự pha trộn giữa truyền thống và hiện đại, phương Đông và phương Tây độc đáo đó đã tạo ra nên những xu hướng thời trang “độc nhất vô nhị” có sức ảnh hưởng đến nền thời trang trên toàn thế giới.
Những xu hướng thời trang được ưa chuộng và nổi bật phải kể đến như phong cách thời trang đường phố Harajuku, Visual-kei, Lolita, Mori girl,... những phong cách này chỉ là một trong số ít đóng góp về sự đa dạng trong thời trang trong thời Heisei.
Chúng ta đã cùng nhau điểm qua các phong cách thời trang qua từng thời kỳ ở Nhật Bản. Vậy bạn thích nhất phong cách thời trang ở thời kỳ nào?
Để hình dung rõ ràng hơn, bạn có thể cùng Kilala xem video dưới đây nhé!
Bạn có biết ?
Ngoài thời kỳ trang phục Taisho phát triển mạnh mẽ (1912-1926) thì đây cũng là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử Nhật Bản với nhiều sự kiện đáng chú ý như:
Nội chiến Taisho (1912): Sau khi Hoàng đế Meiji qua đời vào năm 1912, người kế vị là Hoàng đế Taisho (thực chất là Hoàng đế Yoshihito). Tuy nhiên, Hoàng đế Taisho mắc chứng bệnh tâm thần và không thể tham gia quản trị triều đình. Nội chiến Taisho là một cuộc tranh cãi gia đình xoay quanh việc ai sẽ đảm nhận quyền lực thực tế.
Phong trào nữ quyền: Thời Taisho chứng kiến sự nổi lên của phong trào nữ quyền, với phụ nữ tham gia nhiều hơn vào công việc và các hoạt động xã hội. Năm 1921, các phụ nữ đã được cho phép tham gia bỏ phiếu lần đầu tiên trong các cuộc bầu cử hạ viện.
Đại địa chấn Kanto (1923): Vào ngày 1 tháng 9 năm 1923, một đại địa chấn lớn xảy ra ở khu vực Kanto của Nhật Bản, gây ra hậu quả nặng nề về mất mát về người và tài sản. Đây là một trong những trận địa chấn tồi tệ nhất trong lịch sử Nhật Bản.
kilala.vn