Bán dâm trong giới nữ sinh Nhật: Vấn nạn quốc gia!
Bài: Lê Liêu Ngọc / Ảnh: flickrNov 1, 2018
Trong 127.6 triệu dân số Nhật Bản, có đến 300.000 phụ nữ hành nghề mãi dâm (theo thống kê năm 2012). Với độ tuổi hoạt động trung bình của mỗi gái bán dâm là 8.8 năm, có thể xác định được cứ 20 người phụ nữ Nhật Bản trưởng thành sẽ có 1 người từng tham gia hoạt động “bán xuân”, không trừ nữ sinh đại học.
Một thế hệ nghèo túng
Hiện nay, sự túng quẫn của sinh viên tại các trường đại học tư đang là vấn đề nan giải tại Nhật. Số lượng trường công lập quá ít, trong khi học phí trường tư thục lại vô cùng đắt đỏ và chỉ 51.3% sinh viên có thể xin cấp học bổng theo dạng hoàn trả sau khi ra trường (theo một điều tra về đời sống sinh viên năm 2014). Khoản tiền gia đình chu cấp cho những sinh viên tỉnh lẻ lên thành phố học tập lại giảm mạnh từ 124,000 yên vào năm 1994 xuống còn 85,700 yên vào năm 2016. Như vậy, trung bình mỗi ngày các bạn chỉ nhận được 790 yên, khoảng 150,000VND, một khoản tiền quá ít ỏi tại một đất nước đắt đỏ thuộc hàng bậc nhất thế giới như Nhật Bản!
Cách ví von “Học đại học nhàn nhã như đi dạo công viên” từ bao giờ đã không còn phù hợp tại Nhật. Bước ra đời, nhiều sinh viên Nhật Bản phải đối mặt ngay với vấn đề cơm áo gạo tiền. Một sinh viên đại học thông thường mỗi tháng chỉ có thể kiếm được tối đa 100,000 yên bằng các công việc bán thời gian. Số tiền ấy chỉ vừa đủ để chi trả tiền nhà, các khoản chi tiêu khác như tiền điện nước, đi lại, ăn uống… chưa kể đến khoản học phí khổng lồ vốn dĩ là gánh nặng đối với những bạn có hoàn cảnh khó khăn.
Tiền chu cấp từ gia đình giảm mạnh trong khi học phí vẫn tiếp tục tăng cao, đó là lí do đã dồn ép nhiều nữ sinh đến con đường mãi dâm để giải quyết sự khủng hoảng về kinh tế.
“Trong giới nữ sinh và các cô gái trẻ hiện nay, đó là cách kiếm tiền hiệu quả nhất. Chuyện này rất đỗi phổ biến, hoàn toàn chẳng có gì ghê gớm cả.” – Một nữ sinh trường Y, 21 tuổi, chia sẻ về “công việc” của mình trên báo điện tử Toyokeizai. – “Những người chỉ trích công việc của chúng tôi có vẻ đều đang hưởng thụ một cuộc sống yên ấm. Chính vì vậy họ không hiểu việc những nữ sinh phải bán thân xác mình có ý nghĩa thế nào. Nhiều “khách hàng” trung niên miệt thị chúng tôi bằng những cách hỏi như: “Tại sao lại làm công việc này? Thích sắm đồ hiệu à?”. Đương nhiên là vì tiền rồi. Họ không hiểu thì cũng chẳng sao. Chúng tôi không mong được họ hiểu.”
Sự “phổ biến” mà nữ sinh bên trên nêu ra hoàn toàn là thật. Có những người đã dự liệu được hoàn cảnh của mình từ những năm cấp 3 nên ngay từ lúc lên năm 1 đại học đã chính thức “hành nghề”. Họ xin vào làm việc tại các ổ chứa lớn nằm ngay ở các khu phố sầm uất nhất. Chỉ 1 ngày làm việc trong tuần đã có thể kiếm được 60,000 – 100,000 yên. Họ dành số tiền kiếm được ấy để chi trả học phí.
“Dẫu chỉ phải làm việc 1 ngày mỗi tuần như thế cũng khiến chúng tôi gặp phải vấn đề tinh thần. Mệt mỏi đến mức ngày hôm sau không thể tiếp tục được nữa. Biết rằng lòng tự trọng của mình không cho phép nhưng vì tiền, chúng tôi bán đi thứ có thể bán được thì có gì là sai? Dẫu cố thuyết phục bản thân như vậy nhưng quả nhiên vấp phải ánh mắt dè bỉu của xã hội khiến chúng tôi sống rất khổ sở. Nhưng nếu không làm tình với những người đàn ông xa lạ ấy thì chúng tôi sẽ không thể sống được, đó là một hiện thực rất tàn khốc. Cơ thể chúng tôi đau đớn vô cùng.”
Mạng xã hội trở thành dần phương tiện để tìm kiếm "khách hàng" (Ảnh: Tom Raftery)Những năm gần đây, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của mạng xã hội, nhiều cô gái còn chuyền tay nhau cách tìm kiếm và giao dịch với đối tượng thông qua các phương tiện như Twiter. Do không phải trả tiền hoa hồng cho “cò mối”, 1 người có thể kiếm được khoảng 100,000 – 120,000 yên mỗi ngày. Hơn nữa, tinh thần và cơ thể của họ cũng relax hơn nhờ thời gian “hành nghề” được điều chỉnh linh hoạt.
Mặt trái của sự già hóa dân số
Chúng ta vẫn biết đến Nhật Bản như một trong những quốc gia phát triển hàng đầu thế giới, thế nhưng sự nghèo túng trong giới trẻ mới lớn, khoảng cách thế hệ và sự phân biệt nam nữ vẫn đang được phơi bày một cách rõ nét. Người bán dâm là những cô gái mới lớn cần tiền để mưu sinh. Khách mua dâm thường là những người đàn ông trung niên thuộc tầng lớp trung lưu dư dả về vật chất. Vì lẽ đó, việc những người đàn ông may mắn sinh ra trong thời đại kinh tế hoàng kim nặng lời chỉ trích, thuyết giáo những cô gái phải bán rẻ tuổi xuân của mình để kiếm tiền học phí chắc chắn đều là những lời lẽ thừa thải và chỉ có tác dụng duy nhất là làm tổn thương đối phương mà thôi.
Sự nghèo túng trong giới trẻ mới lớn, khoảng cách thế hệ và sự phân biệt nam nữ là những nguyên nhân khiến việc bán dâm trong giới sinh viên ngày càng trầm trọng hơn (Ảnh: 逸秋姜)
Ông Atsuhiko Nakamura, nhà báo tự do với nhiều bài viết gây tranh cãi về vấn đề mại dâm, bày tỏ quan điểm: “Những người phải làm nghề bán trôn nuôi miệng thật sự rất cùng quẫn, vậy mà lại có cách nghĩ cho rằng họ là những “kẻ yếu” nên phải luồn cúi dưới đáy xã hội, thật kì lạ. Đáng lẽ ra họ phải là những người cần được cứu giúp, cần được chính phủ quan tâm và thực thi những đối sách khả quan hơn. Đây không còn là trường hợp cá biệt, là câu chuyện của riêng ngành nghề nào mà cần được đặt lên hàng vấn nạn quốc gia.”
kilala.vn