Review Sensei!: Trong trẻo như ánh nắng rót qua tim

Bài: Inako/ Ảnh: Lotte Cinema, SMM MoviesFeb 2, 2018

Được công chiếu tại Việt Nam từ ngày 2/2/2018 với nhan đề "Thầy ơi… em yêu anh", bộ phim như một tập nhật kí về những rung động đầu đời của tuổi học trò được dệt nên bằng những hạt ánh sáng trong vắt buổi sớm mai.

Một tình yêu trong trẻo chớm nở từ một ánh nhìn tình cờ vào ngày lễ khai giảng lớp 10 của cô bé Hibiki Shimada. Để rồi từ dạo đó, cô luôn dõi theo Kosaku Ito - thầy giáo dạy bộ môn Lịch sử thế giới trong khi vẫn mang trong lòng mối nghi hoặc về cảm xúc mà bản thân dành cho người thầy. Rồi những sự cố cả cố ý lẫn ngẫu nhiên liên tiếp xảy ra kéo Hibiki đến gần với thầy Ito hơn, cho đến một khoảnh khắc, cô bất giác nhận ra đó chính là “tình yêu”… Thế nhưng, trên cương vị là một người thầy giáo, một người đàn ông trưởng thành đã từng nếm trải sự lừa dối và mất mát, thầy Ito không chỉ một lần thẳng thắn cự tuyệt Hibiki. Liệu cái kết nào đón đợi cả hai ở cuối chặng đường đầy những trở ngại, những đắng cay, những giọt nước mắt dành cho một tình yêu “trái cấm” không được chấp nhận, không nên tồn tại giữa hai người?

Thầy ơi... em yêu anh

(Ảnh: SMM Movies)

Ngay từ trước khi công chiếu, bộ phim “Sensei!” đã thu hút sự chú ý mạnh mẽ khi được chuyển thể từ tác phẩm manga nổi tiếng từng tạo nên đột phá lớn với tổng số lượng phát hành lên tới 5,7 triệu bản chỉ tính riêng tại thị trường Nhật Bản, được dịch ra hơn 30 ngôn ngữ khác nhau trên toàn thế giới. Có thể nói đó chính là thế mạnh về mặt quảng bá, mà cũng là “bức tường” kiên cố trong con mắt của các fan manga vốn dĩ rất khó để vượt qua. Thế nhưng, nếu xem xét với tư cách là một tác phẩm điện ảnh độc lập, bộ phim đã đạt được những giá trị nhất định để khẳng định vị thế của mình trong dòng phim học đường Nhật Bản, đặc biệt là dòng phim khai thác đề tài tình yêu thầy trò.

Thế giới quan đầy rung cảm của đạo diễn Takahiro Miki

Đằng sau dự án live-action “Sensei!”, sẽ thật thiếu sót nếu không nhắc đến Takahiro Miki – vị đạo diễn như một “bảo chứng” cho những tác phẩm tình cảm thanh xuân lãng mạn với hàng loạt các tác phẩm điện ảnh tạo hit lớn trước đó là “Bokura ga Ita” (2011), “Kuchibiru ni Uta wo” (2015), “Boku wa Asu, Kino no Kimi to Deto Suru” (2016)…

Thầy ơi... em yêu anh(Ảnh: Lotte Cinema)

Trong “Sensei!”, điểm gây ấn tượng mạnh nhất về mặt thị giác đối với khán giả chính là cách sử dụng ánh sáng vô cùng tinh tế của vị đạo diễn tài ba này. Những lớp ánh sáng mang gam màu vàng cam được tô phết nhẹ nhàng lên từng thước phim, tiêu biểu là khung cảnh trong căn phòng làm việc bề bộn của thầy Ito, vừa tạo cảm giác ấm áp tinh khôi, vừa khiến cho người xem cảm thấy tâm hồn như được tẩy rửa để hòa điệu vào cuốn phim về cuộc đời của các nhân vật. Không những thế, hiệu ứng ánh sáng còn góp phần không nhỏ vào việc lột tả diễn biến nội tâm của các nhân vật, điển hình như trong phân đoạn khi thầy Ito dừng chờ đèn hiệu giao thông khi trong lòng tràn đầy lo lắng cho cô học trò bé nhỏ Hibiki, ánh đèn đỏ nhập nhòe kéo theo cơn mưa đổ xuống bất chợt trong thời khắc đó khiến người xem như có thể cảm nhận được nỗi bất an được che giấu kín kẽ trong trái tim người thầy, dù không hề có một câu thoại nào diễn tả điều đó. Và rồi khi đèn hiệu chuyển sang ánh sáng xanh cũng là lúc một quyết định được đưa ra, người thầy đã đồng ý thỏa hiệp với trái tim mình. Kiệm lời mà tinh tế, đấy chính là thứ “ngôn ngữ” vô hình mà vị đạo diễn đã dùng để chạm đến trái tim những khán giả của mình.

Bên cạnh đó, nhịp điệu trong phim của ông mềm mại, uyển chuyển, không tô đậm vào những biến cố lớn hay tình huống bất ngờ mà chú trọng vào diễn biến nội tâm của nhân vật. Khi chuyển thể nguyên tác manga thành kịch bản điện ảnh, dường như ông đã lược bỏ khá nhiều chi tiết có thể khiến cho bộ phim trở nên rối rắm, thay vào đó đôi khi chỉ dùng một câu thoại, một hành động ngắn gọn để lí giải cho diễn biến của câu chuyện mà không tạo cảm giác khiên cưỡng. Nhiều chi tiết tưởng như thừa thải nhưng lại hàm chứa một ngụ ý sâu xa nào đó. Nhạc nền được lồng ghép hiệu quả, đặc biệt ca khúc chủ đề “Uta usagi” với giai điệu dễ thương cũng góp phần khắc họa thế giới quan của nguyên tác.

Dàn diễn viên tài năng, tỏa sáng

Thầy ơi... em yêu anh

(Ảnh: Lotte Cinema)

Điểm kế tiếp làm nên thành công của bộ phim chính là diễn xuất của các diễn viên, đặc biệt là cô nàng diễn viên 9X đáng yêu, đa tài Suzu Hirose. Sau một Chihaya với tài chơi bài karuta điêu luyện trong “Chihayafuru”, một Kaori cá tính với phong cách chơi violin nổi loạn trong “Lời nói dối tháng 4”, một Hikari năng nổ với những vũ điệu cổ động rực rỡ trong “Tiến lên, JETS!”,… có thể nói lần này Suzu đã rất thành công khi vào vai cô bé nữ sinh cấp 3 trong sáng, hiền lành, yêu thích bộ môn bắn cung và đặc biệt là có những rung cảm đầu đời chân thành, nông nổi mà cũng rất mãnh liệt đối với thầy giáo của mình. Không phải bỗng dưng mà một số khán giả Nhật lại không tiếc lời ngợi khen Suzu Hirose là “thiên tài” (mặc dù cũng có khá nhiều ý kiến trái chiều). Bởi lẽ trong “Sensei!”, Suzu đã cho thấy một lối diễn tinh tế, đầy nội lực thông qua một ánh mắt mơ màng, đượm buồn nhưng lại dồn nén một tình cảm mạnh mẽ như chực chờ bùng nổ bất cứ lúc nào. Giọng nói được nữ diễn viên tiết chế tối đa nên mang âm hưởng nhỏ nhẹ, dễ đi vào lòng người, và ở một số cảnh phim lại như một mũi kim xoáy vào trái tim khán giả, khiến chính người xem cũng cảm thấy nhói đau, cũng không thể kìm được nước mắt...

Thầy ơi... em yêu anh

(Ảnh: Lotte Cinema)

Vai thầy giáo Ito được vô số nữ sinh hâm mộ cũng quá phù hợp với Toma Ikuta. Không chỉ sở hữu một khuôn mặt điển trai có nét nghiêm nghị lạnh lùng, những biểu cảm, cái cười nửa miệng vô cùng đáng yêu của thầy giáo Ito quả là có khả năng “gây sát thương” cao độ với bất cứ cô gái đối diện nào! Một điểm đáng chú ý nữa ở anh là ánh mắt. Trong nửa đầu bộ phim, ánh mắt của thầy Ito lúc nào trông cũng lờ đờ như thể bị thiếu ngủ lâu ngày, lại có một chút trống rỗng, vô cảm khi luôn né tránh nhìn trực diện vào máy quay, thế nhưng kể từ khoảnh khắc nhận ra tình cảm của chính bản thân mình, đôi mắt của anh chợt trở nên rực sáng và nhìn thẳng vào Hibiki không một chút hoài nghi.

Những diễn viên phụ như Ryo Ryusei, Manami Higa, Kentaro cũng diễn xuất tròn vai, đất diễn được phân bổ khá hợp lí, điểm thêm gia vị mới mẻ vào chuyện tình của thầy trò Ito - Hibiki. Trong khi đó, diễn viên trong vai cô bạn Chigusa khá dễ thương nhưng lối diễn “overact” đôi lúc tạo cảm giác đang “gồng” quá mức.

Nếu phải nhắc đến “điểm trừ”, thì bộ phim chỉ có hạn chế ở chỗ thời lượng không cho phép đưa toàn bộ nguyên tác manga vào nên có lẽ sẽ khiến nhiều fan gốc của bộ truyện này thất vọng. Bên cạnh đó, do nhịp phim chậm rãi và không thêm thắt các yếu tố kịch tính nên những ai không quen xem phim Nhật sẽ dễ cảm thấy nhàm chán và “ngã ngựa” giữa chừng.

Kilala đánh giá:
Nội dung: 4/5
Hình ảnh: 4.8/5
Âm thanh: 3.5/5

Inako/ kilala.vn

Có thể bạn quan tâm

CÙNG CHUYÊN MỤC

BÀI ĐỌC NHIỀU