Búp bê ký ức - Câu chuyện về giá trị của những bức thư

Bài: Hoàng Phương VũNov 12, 2019

Đầu tháng 11 này, khán giả Việt sẽ đón nhận sự quay trở lại của Kyoto Animation cùng với phiên bản điện ảnh của loạt anime đình đám Violet Evergarden - Búp bê ký ức. 


Nhắc đến Violet Evergarden, chúng ta sẽ phải kể đến hàng loạt thành tích ấn tượng mà tác phẩm này đạt được kể từ khi ra mắt. Là light novel nổi tiếng của tác giả Kana Akatsuki, minh họa bởi Akiko Takase, tác phẩm đã đọat giải tiểu thuyết xuất sắc nhất tại lễ trao giải Kyoto Animation Award lần thứ 5 năm 2014, và là tác phẩm đầu tiên giành được vị trí cao nhất thuộc bất kỳ trong số ba hạng mục chính: tiểu thuyết, kịch bản và manga, tính từ khi giải thưởng thành lập.

Búp bê ký ức kể về cuộc đời của Violet Evergarden - cô búp bê có chức năng chuyển giọng nói thành văn bản được Dr. Orland tạo ra để giúp người vợ mù viết tiểu thuyết và thực hiện các nhiệm vụ có mục đích quân sự. Qua những chuyến đi đến vùng đất mới, Violet dần thấu hiểu cảm xúc của con người và nhận ra bản thân mình cũng có cảm xúc. Phiên bản điện ảnh lần này là câu chuyện Violet trở về sau chiến tranh, làm nhân viên tập sự của cục bưu chính CH. Trong một nhiệm vụ, cô trở thành gia sư cho tiểu thư Isabella York tại học viện nữ sinh danh giá. Trải qua 3 tháng sống cùng nhau, họ dần mở lòng và chia sẻ những góc khuất trong tâm hồn.

Búp bê ký ức
Ảnh: CGV.

Tình người và câu chuyện về hạnh phúc từ những bức thư tay 

Khác với những câu chuyện khác, đoạn trích lần này trong cuộc đời Violet kể về những trăn trở xúc cảm của những con người bị chia cắt. Họ là hai chị em, không cùng huyết thống, đến với nhau đơn giản vì họ cần nhau. Cứ thế họ nương tựa nhau, sưởi ấm sự cô đơn trong nhau bằng ngọn lựa tình người. Thật không may, một ngày nọ Amy Bartlett phải chấp nhận xa em gái để em có cuộc sống tốt hơn. Bản thân cô giờ đây cũng trở thành Isabella York - tiểu thư của một gia tộc có tiếng, học trong học viện danh giá - nơi đào tạo tốt nhất những nghi thức hoàng gia. Xung quanh cô là hội bạn quý tộc xinh đẹp với những câu kính ngữ dài thượt hoa mỹ nhưng cũng rườm rà và mệt mỏi. Tưởng chừng với điều kiện sống đầy đủ như thế thì Isabella sẽ hạnh phúc, nhưng ngược lại, trông cô thật lạc lõng và đuối sức với chính cuộc sống của mình. Cô luôn u uất, tự nhận xét mình là người “chẳng có gì cả, hy vọng hay đam mê cũng không”. Và thật sự đúng như vậy khi người quan trọng nhất với Isabella - cô em gái Taylor đã không còn ở bên cạnh. Taylor được chuyển đến cô nhi viện, cô bé sống lặng lẽ, buồn bã và tách biệt với bạn bè. Có lẽ cuộc sống của hai chị em sẽ dần trôi vào ngõ tối nếu như không có Violet và những người đồng sự tại cục bưu chính CH. Với sự tử tế, chân thành, Violet dần sưởi ấm trái tim bị đóng băng bởi nỗi buồn của Isabella và thuyết phục Isabella viết thư gửi đến em gái. Tuy chỉ vọn vẹn vài dòng chữ “Amy - đây là từ ngữ màu nhiệm có thể bảo vệ em. Khi em cả thấy cô đơn hãy gọi tên này.” nhưng với Taylor đó chính là hạnh phúc và động lực mạnh mẽ để cô bé nuôi hy vọng trở thành người đưa thư “mang hạnh phúc đến cho người khác” như cô bé đã từng được.

búp bê ký ức
Ảnh: CGV.

Mạch phim nhẹ nhàng nhưng chứa nhiều ẩn dụ sâu sắc

Nếu bạn là một tín đồ anime thì hẳn đã quá quen thuộc với lối diễn đạt mộc mạc nhưng gửi gắm nhiều ý nghĩa qua từng chi tiết. Trên khía cạnh ngôn ngữ, cách nói chuyện của các nhân vật được trau chuốt tỉ mị, thể hiện rõ vị thế của họ. Với hội nữ sinh quý tộc, họ luôn sử dụng kính ngữ, cách chào hỏi trang nhã, nhẹ ngàng và tuyệt nhiên không gọi bạn bè bằng tên. Đáng chú ý, tình huống tiểu thư Lancaster ái ngại xin được gọi Isabella bằng tên đã làm nổi bật lên một xã hội quý tộc thật sự nghiêm khắc mà ngay cả những người trong cuộc cũng cảm thấy ngộp thở. Với giai cấp lao động mà đại diện là Violet, cô ứng xử bài bản và luôn xác định vị trí bản thân thấp hơn so với chủ nhân. Ngay cả khi Taylor là nhân viên học việc của cục bưu chính, nhận sự bảo bọc của Violet và đồng sự nhưng Violet vẫn luôn thêm kính ngữ “sama” khi gọi tên cô bé như một cách gọi dành cho chủ nhân. 

Về mặt hình ảnh, cái nắm tay và bức thư được xem như hai biểu tượng lớn, gửi gắm thông điệp của cả tác phẩm. Cái nắm tay ân cần của Violet dành cho Isabella như lời gợi nhắc về giá trị của sự chia sẻ. Sự chia sẻ đã vực dậy một con người. Nhưng trớ trêu thay trong hoàn cảnh đó, sự chia sẻ lại đến từ một người máy vô tri, trong khi con người chính là nguyên nhân đẩy con người vào cô đơn và những nỗi buồn. Bức thư cũng chứng minh được giá trị của mình khi trở thành sợi dây liên kết thần kỳ giữa Isabella (Amy) và Taylor. Một phương tiện truyền tải xúc cảm đặc biệt mà Isabella cho rằng “đó là duy nhất, không gì có thể thay thế được”. 

Yếu tố nghệ thuật

Cũng như những tác phẩm điện ảnh “cùng nhà”, Violet Evergarden khoác lên mình nước màu mờ ảo như sương đặc trưng của Kyoto Animation. Lấy bối cảnh thành phố Leiden (Hà Lan) vào những năm xây dựng đất nước sau chiến tranh, bộ phim đã vẽ lên một khung cảnh châu Âu vừa hoài cổ với những lâu đài nguy nga; vừa phóng khoáng với những ngôi nhà đủ màu sắc, cánh đồng lúa vàng và những cánh chim hải âu tự do bay lượn trên bầu trời. Dấu ấn điện ảnh xứ sở Mặt trời mọc cũng được điểm xuyến với Komorebi - hình ảnh tia nắng xuyên qua kẽ lá - đã thổi vào chút gì đó nhẹ nhàng, trong trẻo của văn hóa Á Đông giữa khung cảnh châu Âu tráng lệ. Vài nét vẩy màu hiện đại cũng được đan xen qua gu thời trang cá tính của các nhân vật. Đôi giày cao gót của chàng đưa thư Benedict hay bộ suit dạ hội của Violet có thể xem là sự nổi loạn của thời trang tại thời điểm đó. Tuy đối lập, nhưng tất cả sự phối hợp trên lại hòa hợp một cách hoàn hảo, tạo nên một bảng màu không thể thú vị hơn cho tác phẩm.

trang phục dạ hội
Trang phục dạ hội của Isabella và Violet (ảnh: gameK)
chàng đưa thư
Chàng đưa thư - Benedict Blue (Ản: Pinterest)

Có lẽ so với các ost của những anime gần đây, Amy - nhạc phim Violet Evergarden sẽ không ấn tượng bởi ca khúc mang màu sắc khá cổ điển. Tuy nhiên, đặt trong bối cảnh phim thì Amy được xem là sự phối hợp khá hợp lý. Tiếng dương cầm dạo đầu với giai điệu tươi vui hòa quyện cùng chất giọng trầm ấm của Minori Chihara tạo nên một dòng chảy mượt mà, nhẹ nhàng cuốn cảm xúc khán giả trôi theo cuộc hành trình của các nhân vật, xuyên qua những ngả đường đầy nắng của thành phố Leiden. 

Chấm điểm:

Nội dung: 4/5

Hình ảnh: 4.5/5

Âm thanh: 3.5/5

kilala.vn

Có thể bạn quan tâm

CÙNG CHUYÊN MỤC

BÀI ĐỌC NHIỀU