Nagoro là một ngôi làng hoang vắng đến đáng sợ, vùng đất bị con người bỏ rơi, chỉ có những con búp bê ở lại...
Trong thung lũng Shikoku thuộc tỉnh Tokushima, Nhật Bản có một ngôi làng nhỏ gọi là Nagoro. Cảnh sắc nơi đây thơ mộng trữ tình, không khí trong lành nhưng cũng gợi lên sự cô liêu, tĩnh lặng đến kinh dị vì vắng đi bóng dáng của con người. Khung cảnh xung quanh chỉ toàn là hình nộm, những con búp bê mang dáng hình của dân làng xưa đang minh họa lại lối sống từ quá khứ.
Sự cô đơn của ngôi làng Nagoro
Trước đây, dân số tại làng Nagoro khoảng hơn 300 người. Ở thời điểm sau Thế chiến hai, khi lâm nghiệp và nông nghiệp là hai ngành chủ chốt của kinh tế nước Nhật, người dân vẫn tập trung chăm chỉ cày cấy, trồng cây gây rừng tại quê hương. Tuy nhiên, từ thập niên 60, công nghiệp kỹ thuật phát triển bùng nổ, người trẻ bắt đầu đổ dồn về các thành phố lớn để mưu sinh và tìm kiếm cơ hội đổi đời, để lại tầng lớp trung niên và người già.
Thời gian trôi đi, nước Nhật đối mặt với tình trạng già hóa dân số và tỷ lệ sinh giảm. Nagoro cũng không thoát khỏi hiện thực nghiệt ngã đó khi những người ở lại nơi đây dần già đi và qua đời. Thế rồi số dân trong làng cứ vậy giảm xuống, từ 35 người vào tháng 01/2015 còn 27 người vào tháng 9/2019.
Những căn nhà, tuyến đường vắng bóng người. Cảnh vật xung quanh vẫn xanh tươi, cỏ cây hoa lá vẫn sinh sôi nảy nở, duy có con người là dần biến mất khiến Nagoro trở nên cô độc, hoang tàn.
Người xưa trở về “thổi hồn” cho làng quê
Vào năm 2001, bà Tsukimi Ayano - một người con xa quê từ khi còn nhỏ đã trở lại Nagoro. Bà về nhà để chăm sóc người cha già yếu và cảm thấy trống vắng vì thôn quê giờ đây đã không còn đông đúc như xưa.
Ayano đã rất đau buồn khi cha qua đời và để tưởng niệm ông, bà đã làm một con búp bê có kích thước, hình dáng và trang phục trông giống như con người. Sau đó, bà tiếp tục tạo thêm những hình nộm khác khi có ai trong làng mất hoặc rời đi. Chúng đại diện cho linh hồn, hình ảnh của những người từng sống tại miền đất hoang sơ, hẻo lánh này.
Cảm hứng để bà tạo ra những con búp bê đến một cách thật tình cờ. Ban đầu bà Ayano chỉ đơn giản là tạo một con bù nhìn cho vườn rau của mình và thiết kế nó dựa theo hình tượng về người cha.
Sau đó, bà quyết định làm thêm những con búp bê khác, đặt chúng ở mọi nơi. Mỗi con lại có biểu cảm, tư thế, trang phục khác nhau, rất đa dạng và phong phú. Và “dân số” tại Nagaro cứ dần tăng lên, nhưng không phải con người mà là búp bê.
Bà Tsukimi Ayano đã tạo ra khoảng 400 con búp bê từ vải, rơm và quần áo cũ, có 350 con được đặt rải rác tại mọi ngóc ngách trong ngôi làng. Năm 2012, ngôi trường duy nhất của làng buộc phải đóng cửa vì không có học sinh. Để ngôi trường “hoạt động” trở lại, bà Tsukimi đã tạo ra những bù nhìn học sinh và giáo viên rồi đặt chúng vào trong lớp học.
Nhờ có bà mà hình bóng loài người lại xuất hiện tại Nagoro. Tuy chỉ là hình nộm nhưng chúng cũng khắc họa được nếp sống sinh hoạt của người dân địa phương, làm “sống lại” các ký ức xưa và tưởng nhớ đến người đã khuất.
Địa điểm du lịch kỳ quái và thu hút
Từ một nơi bị con người bỏ rơi, làng Nagoro dần trở thành vùng đất hấp dẫn du khách tìm đến. Giờ đây, miền quê bị lãng quên trong quá khứ đã nổi tiếng, được thế giới biết đến với cái tên “làng búp bê”.
Ban đầu ngôi làng vô tình được khám phá bởi ứng dụng Streetview của Google. Sau đó, khách du lịch đã tìm đến, cảm thấy lạ lùng, thậm chí là sợ hãi khi lần đầu trông thấy những con búp bê giống như người thật ở khắp mọi nơi. Thế rồi khi biết rõ câu chuyện đằng sau sự ra đời của các hình nộm đó thì ai cũng cảm động, thương xót cho làng quê dần bị bỏ hoang.
Nagoro trông có vẻ đáng sợ nhưng lại ẩn chứa sức sống mãnh liệt, biểu tượng cho sự khao khát “hồi sinh” của khu vực nông thôn, những vùng đất đang ngày càng vắng bóng người. Câu chuyện man mác buồn của làng búp bê là lý do để du khách lựa chọn đến đây khi ghé thăm xứ sở hoa anh đào.
kilala.vn