Tôi đã luôn nghĩ rằng nhất định ít nhất một lần trong đời tôi phải đến châu Âu. Nhớ ngày còn bé tí, hình ảnh những vườn hoa tulip rực rỡ in trên giấy màu đã khiến tôi ngẩn ngơ bao lần. Và một dịp tình cờ, tôi đã lạc vào vườn hoa xinh đẹp ấy, nhưng bất ngờ thay, không phải ở Hà Lan mà ở Nhật Bản, chính xác là ở thành phố Nagasaki.
Nagasaki là một trong số ít thành phố ở Nhật trong lịch sử gần 400 năm trước đã có những năm tháng dài mở cửa giao lưu cùng các nước phương Tây. Năm 1992, công viên giải trí phức hợp Huis Ten Bosch, tiếng Hà Lan có nghĩa là “ngôi nhà trong rừng” đã được mở cửa tại thành phố Sasebo thuộc tỉnh Nagasaki.
Vừa bước vào cổng chính, tôi đã không kiềm được tiếng xuýt xoa trước hàng ngàn bông hoa tulip đủ sắc màu được xếp hình các cung đường tròn nối nhau, trải dài như bất tận. Các công trình kiến trúc ở đây như: lâu đài, nhà thờ, viện bảo tàng, nhà hát, khách sạn, siêu thị, nhà hàng, tiệm cà phê, cửa hàng đồ lưu niệm... đều được xây dựng đúng như bản gốc ở Amsterdam, Utrecht hay Groningen trên đất Hà Lan. Nếu như Amsterdam có hệ thống kênh rạch chạy dọc theo các dãy phố thì Huis Ten Bosch cũng có những dòng kênh giống y như vậy. Ngồi trên du thuyền dạo một vòng quanh công viên hay thong thả tản bộ đều dễ dàng nhìn ngắm những góc phố, con đường đẹp như tranh vẽ. Mọi thứ được phối màu đúng như bản gốc, ví dụ như tất cả các cửa sổ màu trắng, theo quy định của chính quyền ở Hà Lan.
Thông thường khi đến một nơi được xây dựng mô phỏng, ai cũng dễ bỏ qua những chi tiết xuề xòa vì là “bản copy thôi mà”, nhưng ở Huis Ten Bosch, bạn sẽ thật sự được cảm giác như mình đúng thật đang ở Hà Lan. Một cách đáng kinh ngạc và nể phục!
Có lẽ Huis Ten Bosch cũng như tính cách người Nhật không bao giờ thích đồ giả và không thích sự nửa vời. Huis Ten Bosch đã được người Nhật xây dựng, quy hoạch thành một thành phố mà nếu chỉ nhìn qua phim ảnh, chắc chắn bạn sẽ dễ nhầm đó chính là Hà Lan, là châu Âu thu nhỏ. Chẳng trách mà khi tôi post lên facebook bức ảnh mình đang ở Huis Ten Bosch, khối bạn đã hiểu lầm tôi đang ở Hà Lan.
Tôi đã có những ngày mùa xuân tuyệt đẹp với hoa anh đào, với hoa tulip. Tôi đã có những ngày biết thế nào là hạnh phúc khi thỉnh thoảng được hưởng tia nắng ấm trong những lạnh buốt, đôi khi không phân định được rõ mình đang ở Nhật hay ở Hà Lan.
Nhớ những phút giây cùng bạn bè chạy xe đạp thong dong qua cầu rồi dắt bộ qua quảng trường. Nhớ que kem ngon tái tê, nhớ những miếng phô mai beo béo thơm lừng và ly rượu vang đỏ nhập khẩu từ châu Âu. Và sau khi tạm biệt Nhật Bản, tôi đã luôn nghĩ rằng nhất định ít nhất một lần nữa trong đời tôi sẽ trở lại Huis Ten Bosch vào một thời khắc khác trong năm, để được gặp một Hà Lan thu nhỏ trong lòng nước Nhật đầy si mê trong tôi.
Cộng tác viên
Lê Thu Hiền