DHS Văn Long: Sự lột xác của một “cậu ấm” sau 3 năm du học
Bài: Inako/ Ảnh: nhân vật cung cấpFeb 13, 2018
Từ một chàng trai được gia đình bao bọc từ nhỏ, giờ đây Long đã có thể tự lập, tự kiếm tiền để trang trải cuộc sống của mình. Long chân thành chia sẻ: “Nếu không có chuyến đi này, em cũng không biết mình sẽ trở thành một người như thế nào”.
Rời xa tổ ấm
Sinh ra trong một gia đình “nhà mặt phố” của Nghệ An, bạn Nguyễn Văn Long (22 tuổi) thẳng thắn nhìn nhận mình của cách đây 3 năm chính là một “cậu ấm” thực thụ: lớn lên trong sung túc, mọi thứ đều được bố mẹ định hướng, chỉ thích theo bạn bè “chơi bời”… Suốt 2 - 3 năm cấp Ba, Long hoàn toàn mù mờ về con đường tương lai của mình, không xác định được điều bản thân mong muốn nhất là gì. Thế rồi, tình cờ được một người bạn đang du học ở Nhật “rủ rê”, Long quyết định khăn gói sang Nhật để theo học tại một trường Nhật ngữ ở Fukuoka. Long cho biết, dù trước đó có học một ít tiếng Nhật để không quá bỡ ngỡ, nhưng sự mông lung về chí hướng tương lai khiến suốt nửa năm đầu tiên bạn vẫn chưa biết phải xoay sở với cuộc sống mới như thế nào. Trong thời gian đó, do cảm thấy ngại khi liên tục xin tiền bố mẹ, Long đành nhờ nhà trường giới thiệu cho mình một số công việc làm thêm tại các công ty kim loại, thực phẩm… để kiếm tiền tự trang trải qua ngày.
Việc tự tạo ra đồng tiền bằng chính bàn tay mình – hơn nữa lại là ở xứ lạ quê người – vốn không phải là công việc đơn giản. Mỗi tuần có đến 3 - 4 buổi Long phải thức dậy thật sớm, ngồi xe công ty sang đến một nơi cách trường 2 tiếng đồng hồ, làm việc miệt mài suốt từ 8 giờ sáng hôm đó đến tận 5 giờ sáng hôm sau, rồi lại được đưa về trường để lên lớp học, sau đó mới được trở về nhà. Thời gian đầu tiên, bạn luôn trong tình trạng “ê ẩm hết cả người”, hơn nữa do chưa giỏi tiếng Nhật nên không tránh khỏi cảm giác mình như “một người câm”, chỉ biết bắt chước răm rắp những gì được hướng dẫn bằng ngôn ngữ cơ thể. Vượt qua nỗi nhớ nhà và sự chán chường ban đầu, Long dần có động lực trau dồi tiếng Nhật hơn, không ngần ngại hỏi bài thầy cô và tiếp xúc với bạn bè trên lớp.
Tìm kiếm ước mơ
Sau 2 năm sinh sống tại Fukuoka, Long cho biết buổi ban đầu khi mới chuyển sang Nagasaki, bạn cảm thấy vô cùng… thất vọng. Bởi so với Fukuoka là thành phố sầm uất bậc nhất vùng Kyushu, thành phố Sasebo của Nagasaki nơi Long sắp theo học là một nơi vô cùng yên bình, ít quán xá, bao quanh chỉ có núi non trập trùng. May nhờ có... ngoại hình giống y như đúc Shohei Otani - một vận động viên bóng chày rất được hâm mộ tại Nagasaki, thường xuyên bị nhìn nhầm, quay phim rồi chụp ảnh, sau đó kết giao với các thành viên của câu lạc bộ bóng chày, Long bắt đầu thấy vui với việc sống tại Nagasaki. Long cũng rất thích đến chỗ làm thêm mới của mình - một quán ăn trong khu vui chơi giải trí Huis Ten Bosch, vì ở đây bạn được chỉ bảo rất tận tình, lại có thể làm những công việc liên quan đến nấu nướng mà mình yêu thích. Càng sống lâu, Long càng quen dần với sự thanh bình của Nagasaki, cách nhìn cuộc sống cũng thay đổi, tính cách trở nên điềm đạm, chín chắn hơn. Nhớ về bản thân của cách đây 3 năm, Long thành thật chia sẻ: “Nếu không có chuyến đi này, em cũng không biết mình sẽ trở thành một người như thế nào”.Nhìn về tương lai, Long cho biết mong muốn của mình là sau khi ra trường sẽ được làm việc tại một công ty du lịch Nhật có chi nhánh tại Việt Nam, tiếp tục theo đuổi những điều mình yêu thích. Mong rằng với sự cống hiến của bạn cũng như lứa thế hệ người trẻ Việt Nam đang theo học khoa Du lịch của Đại học Quốc tế Nagasaki, mối giao lưu về du lịch của hai nước sẽ ngày càng được thắt chặt hơn.
Inako/ kilala.vn